Nhà văn Nguyễn Hiếu
Những năm cuối thập kỷ 80 của thế kỷ XX là thời kỳ đất
nước ta cực kỳ khó khăn. Đời sống của cán bộ công nhân rất vất vả. Vào những
sáng chủ nhật, tôi thường đứng với mấy vị cán bộ nhà nước trò chuyện ở hành
lang gác 5 khu nhà tập thể Quỳnh Mai. Và câu hỏi quen thuộc thường lặp đi lặp
lại giữa chúng tôi là “Không biết sự cực khổ thế này đã đến đáy chưa?”. Nhưng
đó cũng chính là thời kỳ đất nước ta rục rịch đổi mới, mở cửa trong tư tưởng và
trong xuất bản. Lúc đó, tôi đang ở độ tuổi sung sức nhất của cuộc đời sáng tác.
Tôi hùng hục viết không ngoài mục đích kiếm tiền nuôi sống gia đình và bản
thân…