Làm báo Văn Nghệ thật không đơn giản
Nhà thơ Bùi
Kim Anh
…Trong tình hình đó, ngày 23/11/1979, Hội nghị Đảng
Đoàn Hội Nhà văn đã họp và ra Nghị quyết phê bình báo Văn Nghệ đăng bài báo
trên, và nhà thơ Giang Nam là người phải nhận trách nhiệm trực tiếp về sự việc
này...
Ngay sau đó, nhà thơ Chế Lan Viên ở Sài Gòn đã gửi
tới một bài viết với nội dung không đồng tình với cách xử lý trên mà ông cho là
“phi chính trị”, kèm theo một lá thư yêu cầu tòa soạn đăng nguyên văn bài viết
của ông, không được chữa, nếu không đăng hoặc cản trở, ông sẽ cho đăng bài ở
Sài Gòn. Nếu như vậy thì sự việc to rồi... Nhà thơ Giang Nam kể: “tôi
phải chạy lên anh Độ”. Ông Trần Độ đã bày cho Giang Nam một cách
bình thường hóa rất hay trong tình hình đó: Bài của anh Chế Lan Viên đăng lên
và báo mở một diễn đàn trao đổi tự do. Thế là một cuộc tranh luận khá rôm rả đã
diễn ra trên văn đàn.
(Trích Nhớ Nhà văn Trần Độ, Nxb Văn học, 2013)
Hay thật. Văn nghệ mà gò bó thì không còn là văn nghệ.
Trả lờiXóaLàm văn nghệ như thế khổ thật, nói không được nói, viết không được viết những gì mình cảm nhận được, thế thì còn gọi gì là văn hóa, văn nghệ nữa.
Trả lờiXóaVăn nghệ gò bó kiểu như vậy thì thành Văn "gừng" rồi. Cay lắm.
Trả lờiXóa