Quy hoạch và kế hoạch công tác
văn hoá – thông tin là một việc rất mới.
Làm thế nào để xây dựng được nền văn hoá mới? Đó là vấn
đề mà tất cả các cấp, các ngành phải suy nghĩ.
Đặc biệt ngành văn hoá và thông tin phải đóng vai trò
tham mưu đề ra quy hoạch và kế hoạch cho thiết thực để thực hiện nhiệm vụ to lớn
này.
Ở đây các đồng chí đã tiến hành việc điều tra xây dựng
quy hoạch về văn hoá, là đã làm việc cụ thể hoá đường lối văn hoá của Đảng ta.
Từ đó vạch phương hướng để xác định kế hoạch hành động từng năm; có hướng nhìn
xa, có mục tiêu lâu dài, có mục tiêu từng bước đi tới. Khi có mục tiêu bước đi
cụ thể, thì củng cố niềm tin sẽ tiến tới mục tiêu của chủ nghĩa xã hội.
Nhiều tỉnh đã cố gắng đề ra chỉ tiêu kế hoạch cụ thể
cho ngành văn hoá và thông tin, gần như có một hệ thống các chỉ tiêu để đi vào
kế hoạch. Thường có năm chỉ tiêu: rạp chiếu bóng, lượt người xem chiếu bóng,
thư viện huyện và xã, nhà văn hoá và phong trào gia đình văn hoá mới.
Đó chưa phải là một hệ thống chỉ tiêu hoàn chỉnh mà chỉ
là những chỉ tiêu cơ bản.
I. Quy hoạch là
cụ thể hoá đường lối văn hoá của Đảng
Đường lối văn hoá của Đảng có bốn điểm quan trọng:
1. Đảng đã xác định mục đích xây dựng chủ nghĩa xã hội
là để thoả mãn nhu cầu hàng ngày càng cao của nhân dân cả về vật chất lẫn về
tinh thần, văn hoá. Nhiều đồng chí chỉ thấy nhu cầu kinh tế là cấp bách và cụ
thể, chưa thấy sự cấp thiết của nhu cầu tinh thần, văn hoá.
Đảng ta vạch rõ rằng thoả mãn nhu cầu về vật chất và
tinh thần là đúng với yêu cầu của sự phát triển của xã hội.
2. Đảng ta đề ra, tiến hành song song ba cuộc cách mạng,
trong đó cách mạng tư tưởng và văn hoá có vai trò vừa là mục tiêu, vừa là động
lực để thúc đẩy các cuộc cách mạng khác. Mỗi thành quả của ta là kết quả tổng hợp
của ba cuộc cách mạng.
Làm cách mạng tư tưởng và văn hoá là phải thay đổi toàn
bộ đời sống tinh thần của một xã hội về các mặt tư tưởng, quan điểm chính trị,
tình cảm, đạo đức, bằng cách xoá bỏ những quan điểm tư tưởng, đạo đức, nếp sống
cũ và xây dựng toàn bộ các quan điểm tư tưởng, nếp sống mới.
3. Đảng ta xác định mục tiêu chủ yếu của cách mạng tư
tưởng và văn hoá là xây dựng con người mới.
Xây dựng con người mới là xây dựng con người của chế độ
mới, con người mới xã hội chủ nghĩa. Vì vậy, tất cả mọi người, mọi lứa tuổi đều
phải được xây dựng để trở thành con người mới. Xây dựng con người mới là xây dựng
con người phát triển toàn diện về thể lực, về đạo đức, tư tưởng, về cách sống,
về tình cảm.
Mọi hoạt động văn hoá phải nhằm vào mục tiêu này. Và
phải có các hoạt động văn hoá mới có thể thực hiện việc xây dựng con người mới
một cách toàn diện được.
4. Xây dựng một nền văn học, nghệ thuật có một nội
dung xã hội chủ nghĩa và tính chất dân tộc.
II. Vấn đề quy
hoạch xây dựng văn hoá đặt ra như thế nào?
Cụ thể hoá đường lối chung thành kế hoạch xây dựng toàn
bộ xã hội về kinh tế và văn hoá. Muốn cụ thể hoá được đường lối cách mạng của Đảng
thì đi đôi với quy hoạch kinh tế phải có quy hoạch xây dựng về văn hoá. Vấn đề đặt
ra như thế nào?
Trước hết, phải có quy hoạch tổng thể. Quy hoạch tổng
thể không phải chỉ là quy hoạch về kinh tế. Quy hoạch tổng thể có cả kinh tế và
văn hoá. Riêng về quy hoạch văn hoá, ngành
văn hoá và thông tin phải là tham mưu của cấp uỷ Đảng và Ủy ban nhân dân. Dựa
vào quy hoạch tổng thể, ngành văn hoá làm quy hoạch riêng của mình. Quy hoạch
văn hoá cần có mấy điểm xuất phát:
1. Ý đồ xây dựng về mặt kinh tế, ý đồ xây dựng một cơ
cấu kinh tế trong địa phương như thế nào.
Dự kiến về sự phân bố dân cư. Quy hoạch văn hoá phải dựa
trên sự phân bố dân cư mới có ý nghĩa.
Phải dựa trên sự phân bố dân cư để làm quy hoạch văn
hoá bởi vì nơi dân cư dày đặc thì quy hoạch thế nào, nơi dân cư thưa thì quy hoạch
thế nào. Nếu chúng ta chỉ làm kế hoạch xây dựng nhà văn hoá, rạp chiếu bóng dựa
trên bản đồ thì chỉ là làm nhà, làm rạp để đón gió, không phục vụ cho ai cả.
Sự phân bố dân cư, thông thường
theo quy luật như sau: dân cư thường tập trung ở những nơi có công nghiệp, nơi
đầu mối giao thông thuận lợi.
2. Căn cứ đặc điểm lịch sử chính trị của địa phương:
Địa phương có đặc điểm lịch sử chính trị như thế nào,
cần phải có bộ mặt văn hoá như thế. Không địa phương nào có đặc điểm lịch sử chính
trị giống địa phương nào. Thí dụ: Vĩnh Phú có sông Lô, đền Hùng, Bạch Hạc,…
Quy hoạch văn hoá phải thể hiện những chiến công lừng lẫy của quân dân ở địa phương
ấy.
Mỗi huyện có đặc điểm lịch sử chính trị khác nhau, huyện
Sông Lô khác với huyện Mê Linh. Muốn làm quy hoạch văn hoá phải thấu hiểu sâu sắc
lịch sử địa phương mình, từ đó nhận thức được đặc điểm quan trọng nhất để chỉ đạo
phân bố công trình, nội dung, tính chất các công trình.
Điều đó hướng dẫn sự sáng tác
nghệ thuật của các nhà kiến trúc, tạo hình.
3. Đặc điểm thiên nhiên về mặt thẩm mỹ. Quy hoạch các
công trình văn hoá cần chú ý đến thiên nhiên. Công trình đồng bằng khác với công
trình miền núi và công trình miền núi khác với công trình miền biển. Những nhà
làm quy hoạch văn hoá phải am hiểu quy luật tự nhiên. Như Bê-cơn nói: “Muốn làm
chủ tự nhiên, phải nghe theo nó”.
4. Xuất phát từ đặc điểm, tính chất, nhiệm vụ và vị trí
của huyện.
Huyện là cơ sở hoàn chỉnh về kinh tế nông – công nghiệp
hoặc nông – lâm – công nghiệp hoặc nông – ngư – công nghiệp,… Xã là những bộ
phận trong toàn bộ cơ cấu hoàn chỉnh của huyện.
Các đồng chí đã có xuất phát điểm quan trọng nhất là ý
đồ kinh tế, ý đồ cơ cấu công nghiệp để phác hoạ quy hoạch và văn hoá, cần chú ý
thêm đặc điểm lịch sử, thiên nhiên, vị trí của huyện và xã. Kinh nghiệm cho thấy
là một số địa phương chưa nhận thức rõ đặc điểm lịch sử, đặc điểm thiên nhiên nên
đề ra các yêu cầu và dự kiến xây dựng công trình chưa phù hợp.
III. Quan niệm
về xây dựng các công trình văn hoá và nội dung hoạt động văn hoá.
Trên cơ sở quan niệm chính xác và rõ rệt nội dung hoạt
động văn hoá và xây dựng công trình phù hợp, tôi đi một số nơi, nghe các đồng
chí nói đến tên các công trình, nhưng chưa hiểu rõ nội dung hoạt động và mối
quan hệ các danh mục công trình. Các đồng chí vạch ra việc xây dựng nhiều công
trình: câu lạc bộ, thư viện, nhà bảo tàng, cụm pa-nô, nhà triển lãm, nhà văn
hoá, v.v… Chúng ta nên hiểu rõ xây cái gì trước, cái gì sau. Xây công trình nào
thì phải làm cho nó phát triển, phát huy tác dụng, nếu không sẽ rơi vào hình thức
là xây cho có công trình mà không có hoạt động. Thí dụ: có nơi xây nhà bảo tàng
rất to nhưng không biết hoạt động và phát triển như thế nào cho nên hiện vật mốc
hết, phải cất vào kho, v.v… Muốn nắm được vấn đề này, cần chú ý mấy điểm nhận
thức như sau:
Nhiệm vụ công tác văn hoá – thông tin có ba tính chất
quan hệ chặt chẽ với nhau:
1. Giáo dục tư tưởng, chính trị, đạo đức cho nhân dân.
2. Tạo điều kiện để nhân dân hưởng thụ về văn hoá, thoả
mãn nhu cầu giải trí lành mạnh trong thời gian nhàn rỗi.
Ngoài nhiệm vụ phục vụ chính trị, là công cụ giáo dục
chính trị tư tưởng, các hoạt động văn hoá còn có nhiệm vụ thoả mãn nhu cầu thẩm
mỹ của nhân dân, làm cho nhân dân thưởng thức được cái đẹp. Đó chính là chúng
ta thực hiện mục tiêu của chủ nghĩa xã hội là thoả mãn nhu cầu tinh thần và văn
hoá ngày càng cao.
3. Tổ chức những hoạt động của quần chúng để thực hiện
hai nhiệm vụ nói trên.
Hàng ngày, nhân dân lao động không phải chỉ tạo ra của
cải vật chất, mà còn có nhu cầu tạo ra giá trị tinh thần. Thí dụ: người thợ
may may được một cái áo, cái áo là nhu cầu vật chất, nhưng người thợ luôn luôn
có ý thức phải may cho đẹp, đó là nhu cầu sáng tạo giá trị tinh thần. Thêm nữa,
trong thời gian nhàn rỗi, nhân dân cũng muốn tham gia các hoạt động nghệ thuật
như: vẽ, nhảy múa, làm thơ, được sáng tạo giá trị tinh thần.
Công tác văn hoá vừa đem lại sản phẩm cho nhân dân hưởng
thụ, đồng thời tạo điều kiện cho nhân dân tự hoạt động, sáng tạo. Văn hoá là công
cụ của nhiệm vụ chính trị và bản thân cũng là một nhiệm vụ chính trị thoả mãn
nhu cầu của nhân dân, nâng cao đời sống nhân dân. Thông qua đó mà tiến hành giáo
dục nâng cao nhận thức của nhân dân.
Nhận thức phải chuyển vào tình cảm, khi đã chuyển vào
tình cảm thì nhận thức mới thực sự sâu sắc. Muốn biến vào tình cảm phải qua các
hoạt động văn hoá và đặc biệt qua hoạt động văn học, nghệ thuật.
Mỗi hoạt động văn hoá đều phải có ba mặt nói trên, không
nên chỉ thấy một mặt.
IV. Các mặt
hoạt động của công tác văn hoá – thông tin.
1. Câu lạc bộ: Bản thân câu lạc bộ không thể hiện cho
một công trình kiến trúc mà là những hoạt động và tổ chức ngoài giờ làm việc để
thoả mãn nhu cầu tinh thần cho nhân dân.
Hoạt động câu lạc bộ rất phong phú và là hoạt động tự
nguyện. Có nhiều loại câu lạc bộ, thí dụ: câu lạc bộ của những người thích
nghe nhạc, thích chơi cờ tướng, thích chơi tem, thể thao, v.v…
2. Nhà văn hoá là nơi tổ chức nhiều hoạt động văn hoá.
Có hai hoạt động chủ yếu: hoạt động câu lạc bộ và các hoạt động văn học, nghệ
thuật.
3. Cung văn hoá: Trình độ tổ chức và quy mô hoạt động
lớn hơn nhà văn hoá. Cung văn hoá thường là những nơi tập trung hoạt động của các
nhà bác học, trí thức, các nghệ sĩ nổi tiếng, hoạt động với đầy đủ cơ sở vật chất,
có sân khấu cao cấp, phòng hoà nhạc đủ tiêu chuẩn để biểu diễn, …
Hiện nay, chúng ta mới có điều kiện xây dựng các nhà văn
hoá.
Xây dựng công trình xã có hai
cách: một là xây dựng công trình tổ hợp, hai là xây dựng nhiều công trình nhỏ
riêng rẽ thành một trung tâm văn hoá.
Tổ hợp là một công trình trong đó
có phòng biểu diễn có thể chiếu phim, phòng hội họp, phòng truyền thống, thư
viện, nơi treo tranh ảnh, triển lãm,…
Trung tâm văn hoá là nhiều loại công trình và nhiều mặt
liên hợp lại với nhau. Thí dụ: nhà biểu diễn, nhà bảo tàng, nhà thư viện, nhà
triển lãm, thông tin,…
V. Bắt đầu xây
dựng các công trình như thế nào?
Điều này rất linh hoạt. Có thể bắt đầu bằng bất cứ công
trình nào với quan niệm hoạt động văn hoá có ba mặt như nói trên. Thí dụ: xã
Thanh Lãng cho rằng việc cấp bách nhất là xây dựng thư viện. Khi thư viện đó hoạt
động có tính chất toàn diện như tổ chức ở đó những buổi giới thiệu sách, tổ chức
những buổi nói chuyện, buổi thu hoạch sách; phòng đọc sách trở thành câu lạc bộ
liên hoan ca hát, … như vậy là rất tốt. Có một xã sử dụng tổ hợp rất hay: một
phòng vừa là phòng đọc, vừa là câu lạc bộ, vừa là chỗ cưới. Bắt đầu xây dựng một
nhà bảo tàng hay một hội trường rồi triển khai các hoạt động văn hoá như trên đây
cũng được. Nên quan niệm các công trình và các hoạt động linh hoạt như vậy, các
công trình có liên quan lẫn nhau, có ý nghĩa nhiều mặt, … thì đều có thể phát
triển tốt.
Về hoạt động: đã xây dựng lên có hoạt động rồi, phải
luôn luôn nuôi dưỡng sự hoạt động cho sinh động và ngày một tiến lên. Nếu chỉ
thoả mãn với mức độ và hình thức hoạt động nào đó thì sau một thời gian nó sẽ lùi
lại. Thí dụ: thư viện xã bây giờ có từ 1500 đến 2000 cuốn sách là tạm đủ và có
thể hoạt động trong một thời gian. Nhưng một năm sau cũng chỉ có 2000 cuốn sách
này, thậm chí lên 4000 cuốn sách cũng không thoả mãn nhu cầu của nhân dân trong
xã. Vì vậy, phải nghĩ tới một hình thức khác để có thể sử dụng sách rộng rãi hơn
nữa.
Hoạt động câu lạc bộ, văn hoá, văn nghệ phát triển ngày
càng cao, ngày càng rộng thì sự nghiệp văn hoá càng phát triển. Nếu chúng ta tạo
được nhiều công trình nhưng chỉ bằng lòng với mức hoạt động như hiện nay thì chỉ
trong một vài năm tất cả sẽ xẹp xuống. Chúng
ta lại phải quy hoạch và phát động lại, như thế không có ích mà lại có hại. Phải
phát triển và chỉ có phát triển mới duy trì được nếu không sẽ thụt lùi trong
việc chỉ đạo hoạt động cơ sở. Cần chú ý kinh nghiệm nói trên và đó cũng là quy
luật của hoạt động văn hoá.
(Phát biểu ở Hội nghị quy hoạch văn hoá huyện -
Tỉnh Vĩnh Phú. Báo Nhân dân
số ra ngày 13-1-1979 và
26-1-1979)
(Trích Trần Độ tác phẩm, tập III, Nxb Hội Nhà văn, 2012)
(Trích Trần Độ tác phẩm, tập III, Nxb Hội Nhà văn, 2012)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét