Hàng trăm bức thư được ông
Trần Độ cất giữ cẩn thận trong một thùng "đại liên" Mỹ, chúng tôi tìm
thấy nhiều bức thư bà Hằng gửi cho ông Độ suốt gần 70 năm qua. Dưới đây
là một trong những bức thư đó.
"Anh Độ thân mến
May quá Hằng mong tin tức
của anh nhiều lắm, đang nóng ruột nhiều thì lại được em Đạt về.
Hằng mừng quá và đỡ nóng
ruột. Hằng ở kho Na Khao, chỉ có một mình thôi. Nhớ anh quá. Nhiều đêm lạnh
lắm, không ngủ được, nhớ chồng, nhớ con lắm.
Hằng bận lắm không đi
chơi đâu được, chỉ liên miên về thóc gạo cả ngày thôi, không có thì giờ nào dỗi
cả.
Ảnh: Bức thư gửi ông Độ đề ngày 20/3/1947 |
Dạo này Hằng vẫn khỏe,
nhưng dạo rét nhiều thì lại ho nhiều, đau ngực cũng nhiều, không chịu được,
người vẫn gầy nhiều. Ăn uống thì cũng kém, không ăn được, không hiểu trong
người còn thiếu những gì... Đến gần Tết, Hằng đón con ra ở với Hằng. Tuy là ở
kho thì sợ tàu bay lắm, nhưng thấy tiếng tàu bay thì sẽ chạy trước. Nhất định
đến Tết là Hằng đón con ra.
Anh có khỏe không? Lâu
chả gặp anh, chả biết khi gặp nhau có nhớ mặt hay không?
Anh nhớ gửi quà chiến
dịch cho Hằng nhé, nhất là có súng lục tốt thì gửi cho Hằng xin hai khẩu và kèm
theo nhiều đạn, giấy để được dùng súng. Hằng mong anh và chờ tin chiến thắng
của anh, mong quà chiến dịch đồng hồ, bút máy, súng lục tốt. Bận quá, không
viết được nhiều và em Đạt cũng chỉ chờ được ít thôi.
Thân mến
Ngày 14/01/1952
Hằng
(Trích Bà Nguyễn Thị Phúc Hằng, Nxb Phụ Nữ, 2013)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét