Thứ Ba, 30 tháng 8, 2022

Một cuốn sách mới được tặng



Trong cuốn sách “Nhớ nhà văn Trần Độ”, có đăng bài “Bài ca tặng anh Trần Độ” của anh Vũ Mão – lúc đó nguyên là Chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội. Bài viết lấy từ một bức thư của anh Vũ Mão viết và gửi cho ông Trần Độ ngày 17 tháng 2 năm 1993 và được gia đình gìn giữ như một kỷ vật thiêng liêng.

Bức thư của anh Vũ Mão 
   

Sau khi tặng anh Vũ Mão cuốn sách trên thì một ngày cuối thu, tôi nhận được cuốn sách của anh gửi có ghi tặng.
Bìa cuốn sách của anh Vũ Mão.
Phần sau cuốn sách có phần “TRẦN ĐỘ - Nghĩa tình không phôi pha” đã làm tôi chú ý mặc dù trước đó có nhiều người nói chuyện về những bài thơ, bài viết của anh sau ngày mất của ông Trần Độ.
Tôi đọc kỹ từng bài của anh Vũ Mão viết về ông Trần Độ và cũng đã phần nào hiểu được tâm trạng và tấm lòng của anh mặc dù ông Trần Độ đã mất hơn 10 năm rồi.
Chúng tôi trân trọng tình cảm và tấm lòng kính trọng của anh Vũ Mão đối với ông Trần Độ, xin phép anh giới thiệu với bạn đọc nội dung cơ bản – theo cách hiểu của chúng tôi – của những tâm sự ấy… qua loạt bài Nghĩa tình không phôi pha.

14 nhận xét:

  1. Hôm lên dự kỉ niệm 30 năm Trường TSQ Việt Bắc, anh Vũ Mão có tặng riêng tôi 1 cuốn và gửi thêm cuốn thứ 2: "Em chuyển cho Quang giúp anh". Từng có mặt trong đám tang cụ Độ tháng 8/2002, từng qua lại rồi làm việc với anh Mão về TSQVN nên phần nào hiểu tâm trang anh, tôi sẵn sàng giúp anh.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn TranKienQuoc. Tôi đã điện thoại cảm ơn anh Vũ Mão về cuốn sách... Nhưng để giới thiệu những bài của anh lên TranDotacpham, có lẽ cần trao đổi thêm một chút ạ

      Xóa
  2. Hình như các bạn không biết trong Lễ tang Trung tướng Trần huý Độ, Vũ Mão là người đọc điếu văn, con cả của Cố Trung tướng không nhận đấy
    Vũ Mão có ra gì đâu, sao đem đỉa để vào chân hạc vậy?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đường link bào viết đó đây ạ : Tiếng vỗ tay trong một đám tang
      (Tường thuật của nhà văn Hoàng Tiến)Đám tang ai mà có chuyện lạ vậy? Xin thưa, đó là đám tang tướng quân nhà văn Trần Độ tổ chức ngày 14-8-2002 tại nhà tang lễ Bộ Quốc phòng số 5 Trần Thánh Tông.
      http://anle20.wordpress.com/2013/10/14/a-993/

      Xóa
    2. - 12 giờ 15 phút, lễ truy điệu bắt đầu. Giới thiệu vị đại diện Văn phòng Quốc hội là ông Vũ Mão đọc điếu văn. Ông Mão có nhắc đến lý lịch, quê quán, ngày sinh, quá trình tham gia cách mạng và những chức vụ ông Trần Độ đã đảm nhiệm. Phần hai, ông ta nói rất tiếc là ông Trần Độ cuối đời đã mắc những lỗi lầm nghiêm trọng… Phần hai tuy không dài, nhưng cả hội trường lặng đi. Không khí như nén lại, ngột ngạt.

      Đến mục gia đình lên đáp từ, người con trưởng cụ Độ là anh Thắng, sau khi kể những tình cảm về người bố, và sau khi cám ơn tất cả các cụ, các ông, bà, chú, bác, các anh chị … đến tham dự tang lễ, lời cuối của bài đáp từ là câu: “Tôi thay mặt gia đình xin phép không tiếp nhận lời điếu của vị đại diện Văn phòng Quốc hội” (Chưa bao giờ lại có chuyện như vậy, tang gia khước từ lời điếu của chủ lễ !!??).

      Như một kho thuốc nổ được châm ngòi, cả hội trường vỗ tay ran lên tán đồng. Tiếng hoan hô lẫn tiếng vỗ tay nổi lên càng to, kéo dài không ngờ, như hội bắn pháo hoa. Các đợt liên tiếp cao hơn, to hơn, dài hơn, càng âm vang cộng hưởng hết cỡ trong vòm nhà hội trường tang lễ. Có cảm tưởng như nóc hội trường sắp bật tung. Nhiều tiếng hét đến lạc giọng, nghe không rõ. Loáng thoáng những từ hoan hô! phản đối! ngu dốt!, bất nhân!… lẫn trong những tràng vỗ tay rền vang như sấm động.

      Những uẩn ức trong lòng mọi người bị dồn nén từ sáng đến giờ được dịp nổ tung. Tôi phải trèo lên chiếc ghế, đưa tay lên vành tai, nghiêng đầu lắng nghe. Một người hét to, giọng như người miền núi, tay giơ lên chỉ chỉ vào chiếc khung đen có hàng chữ Lễ tang ông Trần Độ ở trên cao, dưới là chiếc ảnh bán thân của ông mặc thường phục: “Ai cho phép chúng nó bỏ hàng chữ Vô cùng thương tiếc đi. Chúng nó không vô cùng thương tiếc, nhưng chúng tôi vô cùng thương tiếc …”.

      - Thật là bọn ăn cháo đá bát.
      - Không có tướng Trần Độ và anh em chúng tôi thì làm sao có chúng nó ngày nay.
      - Nghĩa tử là nghĩa tận, không có ai đi kiểm điểm người chết trước linh cữu cả.
      - Chuyện này cổ kim chưa thấy bao giờ.
      - Mà đã chắc là ai đúng, chắc là ai sai? Quan tòa là nhân dân.
      - Chúng nó phỉ báng lên truyền thống dân tộc.

      Nơi này, chỗ kia, ầm ầm những tiếng thét, tiếng quát tháo: Bọn phản nhân dân! Phản bội đường lối Hồ Chí Minh! Phản văn hóa! Đề nghị Bộ Chính Trị phải nghiêm trị!

      Có ai nói khẽ: “Đây là chỉ đạo của Bộ Chính Trị”.

      Tiếng quát to: “Nói láo! Bộ Chính Trị sáng suốt, không làm điều ngu dốt như thế. Nói thế là không đúng”.

      Có ai đó lại hô lên: “Trần Độ muôn năm!”.

      Nhân viên an ninh mặc thường phục vây quanh những người quá nóng nảy, đề phòng. Có tiếng hỏi: “Vũ Mão đâu? Vũ Mão đâu?”.

      “Hắn chạy rồi! Lủi ra xe rồi!” Thật là may cho Vũ Mão. Hắn ta đứng đực ra, mặt chảy xị, tái xám, ngơ ngác. Có ai giục, hắn như chợt tỉnh, vội lách ra phía sau, chuồn mất.

      Cũng may cho đám tang nữa. Sự tức giận của khối người đông đảo trong hội trường này, mà túm được Vũ Mão, thì không biết rồi những gì sẽ xảy ra.

      Xóa
  3. Bài ấy không nên đăng, Quang ạ.

    Trả lờiXóa
  4. Tôi thấy bài viết về đám tang của tác giả Hoàng Tiến quá hay ,đúng phản ánh trung thực nhất cách nhìn nhận ,đánh giá về con người Bác Trần Độ của "Tổ chức " ,gia đình ,nhân dân đối với Bác .Tôi là bạn của Quang và thấy bạn và anh Thắng trong lúc tang gia như vậy đã làm quá tốt đạo làm con .Còn nhìn nhận sự việc ,đánh giá nó thì tùy thuộc quan điểm ,dũng khí của từng người . Tại sao lại không nên đăng ?
    Bạn K16A CTM ĐHBK

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Không nên đăng bài khác cơ (đấy là ý kiến của tôi bàn với Quang).

      Xóa
  5. Thật bi hài. Thật thê thảm cho chế độ toàn trị.

    Trả lờiXóa
  6. Tôi đọc "Rồng rắn lên mây" của Bác Trần Độ mà lòng buồn và tiếc vô cùng, nếu tư tưởng cáu bác mà những người bảo thủ kia biết lắng nghe, những vị ấy vì Dân một chút thí hôm nay VN ta đâu có điêu đứng thế này: Kinh tế thì tụt hậu, côn bằng, dân chủ là của hiếm. Rồi đọc bài " Tiếng vỗ tay trong một đám tang" tôi lại thấy sự bạc đãi của ..... dành cho Trung tướng Trần Độ, một người Văn, Võ song toàn. Dân tộc Việt ơi tiếc thay, tiếc thay....

    Trả lờiXóa
  7. "anh Vũ Mão – lúc đó nguyên là Chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội."
    PHẢI VIẾT "ĐANG LÀ CHỦ NHIỆM VĂN PHÒNG QUỐC HỘI" MỚI ĐÚNG.

    Trả lờiXóa
  8. Vũ Mão bây giờ đang thanh minh (blog quechoa): "lúc đọc công lao thì đọc to, lúc đọc khuyết điểm thì đọc nhỏ". đúng là đầu óc cơ hội, sao không dám từ chối nhiệm vụ đi. hoặc dũng cảm hơn nữa thì bỏ đoạn khuyết điểm.

    Trả lờiXóa
  9. Không riêng gì Vũ Mão và còn nhiều vị nữa bây giờ khi đã hạ cánh an toàn rồi mới viết ,gặp bạn bè để ..thanh minh .Đúng là lúc đương chức có mấy ai dám làm ,nói thật chính kiến của mình đâu ? Thôi bàn về việc ấy làm gì
    ĐHBK

    Trả lờiXóa
  10. Nói tóm lại: ĐCSVN(trước năm 1975) có nhiều cái tốt, cái đúng. Sau này có quá nhiều sai lầm, để lại cho dân tộc rất nhiều sản phẩm khốn nạn.

    Trả lờiXóa